V – Đường cong của Linh và sự thẳng đơ của tôi 

Trong truyện cổ tích, công chúa yêu hoàng tử.Trong thực tế, Linh – hoa khôi của khối – thích Khoa, và… chẳng ai ngạc nhiên cả. Cô ấy xinh – theo kiểu trắng nõn, tóc dài, mắt to, cười nhẹ là gió thổi bay ba thằng đứng gần.Linh học giỏi – không kiểu học gạo,… Continue reading

III – Chỉ cần nằm gần cậu một chút…một chút thôi cũng đủ

Trường tôi có truyền thống tổ chức cắm trại đầu năm lớp 11, ở một khu sinh thái cách thành phố hơn một tiếng xe buýt. Nghe đâu để học sinh gắn kết tập thể và luyện kỹ năng sống. Nhưng với tôi, cái “kỹ năng sống” mà tôi phải luyện nhiều nhất là giữ… Continue reading

II – Những điều tôi không dám nói, mãi mãi chỉ nằm trong ký ức

Tôi không đẹp trai. Cũng không đặc biệt. Nhưng tôi có trí nhớ tốt – nhất là trí nhớ về Khoa. Tôi nhớ: Cậu từng nhặt vở giúp tôi mà không nhìn mặt. Cậu nói “Cảm ơn” nhẹ tênh khi mượn cây thước tôi mài đầu bằng răng. Cậu cười khi bị con gái hỏi… Continue reading

I – Tụi con trai thường thích …Gái. Còn tôi? Tôi thích…cậu ấy mặc áo sơ mi trắng sơ vin

Tôi tên là An – không phải “soái ca” gì cả. Tôi là một đứa con trai bình thường đến mức… nếu đi lạc, người ta sẽ không nhớ nổi tôi mặc áo gì lúc mất tích. Tôi thích ngồi ghế cuối lớp, ghét làm bài tập nhóm, và sợ nhất là giờ thể dục,… Continue reading